Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2012

Lẩn thẩn ...Cuối tuần!

 Ngày bình yên không "tiếng súng"!

Đã quen rồi cuộc sống của những ngày "chiến tranh", súng nổ đềnh đoàng bên tai. Mấy ngày hôm nay thấy tình hình sao im ắng thế, không có lấy một tiếng đạn pháo nào lại thấy người cứ bồn chồn khó chịu ghê, trong người khó ở mà đâm ra lẩn thẩn! Người lính khi sống trong thời khắc "hòa bình" thấy không còn là chính mình cứ như là "những con chim ẩn mình chờ chết" vậy!
Không khí vắng lặng đến rợn người: no comment, no complaint, no come in, no come out; Không một con "Kiến" nào bò ngang bò dọc, không một chú "Chim" nào cất tiếng hót, vỗ cánh bay lên; " Kiến" , "Chim" đi trú đông hay tuyệt chủng hết rồi nhỉ!
Sao lúc này thèm được "Kiến cắn", "Chim mổ" quá đi!, tuy có ngứa ngứa, đau đau một chút mà thấy cảm giác thật hay hay, để biết mình vẫn còn thức giấc!


Hãy dạo với tôi vài khúc Bolero nào!

3 nhận xét:

  1. Nhà triết học René Descartes đã phát biểu "Tôi tư duy, nên tôi tồn tại"
    Newman Hà Tân lại phát biểu "Tôi bị kiến cắn, chim mổ, nên tôi tồn tại"

    Trả lờiXóa
  2. Thế mới biết sự quan trọng của "Kiến"
    Dù có bị "cắn" cũng ko thể nào quên được hahaha....

    Trả lờiXóa
  3. Nhờ bạn, mình thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn! lâu nay toàn toàn bị chửi rủa.. có ai nói "nhờ kiến cắn..." đâu!

    Trả lờiXóa